Phước báo nghe Kinh

Trong thời kỳ Đức Phật Câu Lưu Tôn có một con gà mái ở gần nơi cư ngụ của chư Tăng. Thường ngày gà được nghe tiếng đọc và học kinh của chư Tăng, lấy làm vui tai thích nghe.
Sau lại, gà bị chủ giết để ăn thịt. Nhờ quả báo của sự nghe kinh ấy nên gà được sanh làm công chúa tên Upphari, sau trong sạch xuất gia theo ngoại đạo.
Ngày nọ, bà đi cầu trông thấy dòi lúc nhúc và dành ăn phân trong cầu, bà lấy làm chán nản và bà thấy đoàn dòi ấy ví như chúng sinh dành nhau miếng mồi danh lợi mà những miếng mồi ấy là đồ rất bẩn thỉu, là vật rất mỏng manh mà các bậc thánh nhân hằng chê và từ bỏ. Bà giữ đề mục quán sát cho đến chết và được sanh vào cõi Phạm Thiên.
Từ cõi Phạm Thiên khi hết phước báu bà sanh làm con của một người trưởng giả, hết kiếp con của trưởng giả lại sanh làm heo ở thành Xá Vệ. Khi trông thấy Đức Thế Tôn, heo phát tâm trong sạch, nhờ quả ấy nên sanh lại làm con gái ở xứ Anuruddhapūrī..
Kể từ kiếp gà đến kiếp ấy là hai mươi mốt kiếp. Khi ấy có vị Đại đức tên Mahātula ở chùa Koti trên núi, thấy cô Sumanā, ngài mới nói các vị Tỳ kheo rằng:
– Các thầy hãy xem kìa, con heo ấy đã sanh lại rồi, và lại được làm vợ của một vị đại thần.
Nhờ sự nhắc nhở ấy, bà nhớ lại tiền kiếp, nên bà xin chồng cho phép xuất gia. Sau khi xuất gia xong bà cố hết sức hành minh sát tuệ nên đắc quả Tu Đà Hoàn, sau đắc A La Hán.
***********
Sự nghe pháp đem lại an lạc tối thượng đến cho ta, mặc dù nghe nhưng không thấu triệt Pháp bảo cũng có quả báo cao thượng mà cũng là hạt giống nhân lành để ta đắc được đạo quả sau này.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *