Khi chúng ta sinh ra và có mặt trên cuộc đời này cho đến ngày nay, ai ai cũng đã từng thọ nhận rất nhiều ân nghĩa.
Một số ân nghĩa chính đó là :
Ân nghĩa của cha mẹ đã sinh ra và nuôi dạy chúng ta lớn lên.
Ân nghĩa của thầy cô đã dạy cho chúng ta có được kiến thức, sự hiểu biết.
Ân nghĩa của đất nước đã cho chúng ta có được sự bình yên để mà sinh sống.
Ân nghĩa của tất cả chúng sinh đã cung cấp cho chúng ta rất nhiều những nhu cầu cần thiết trong cuộc sống như gạo, quần áo, điện thoại, điện, xe máy, ….
Với người tu hành thì còn thọ nhận thêm ân nghĩa của Chư Phật, Chư Tổ, vì nhờ có các Ngài, mới có giáo pháp để cho chúng ta nương theo tu học.
Với rất nhiều ân nghĩa như thế, nên một người mà có đạo đức, cần luôn nhớ nghĩ đến những công ơn ấy để mà báo đáp.
Thế nhưng báo đáp như thế nào, thì đây lại là một vấn đề mà không phải ai cũng làm được ?
Có nhiều người họ tu hạnh biết ơn, mỗi ngày họ hay ghi ra giấy là biết ơn người này người kia,…
Thế nhưng họ chỉ dừng lại ở việc ghi ra giấy, chứ không có hành động cụ thể, thì đây vẫn là một điều chưa thiết thực cho lắm.
Khi chúng ta đã hiểu được những ân nghĩa mình đã từng thọ nhận, mà muốn tu hạnh biết ơn, thì nên biến chúng thành những hành động cụ thể.
Ví dụ :
Biết ơn cha mẹ thì chúng ta cần phải thể hiện bằng hành động đó là :
Cố gắng học hành, ngoan ngoãn, vâng lời bố mẹ, giúp bố mẹ làm những việc lặt vặt nhỏ trong nhà,… (đây là lúc chúng ta còn trẻ chưa đi làm có tiền).
Còn khi đã đi làm có tiền, thì chúng ta nên gửi tiền về mỗi tháng (nếu mà sống ở xa), thường xuyên hỏi han tình hình sức khỏe của cha mẹ, nếu cha mẹ già yếu thì chúng ta cần phải suy tính để chăm sóc họ tuổi già….
Chúng ta phải thể hiện sự biết ơn một cách cụ thể như vậy thì mới hữu ích.
Hoặc nếu chúng ta thể hiện sự biết ơn chúng sinh, biết ơn người dệt vải, thợ may đã cho chúng ta quần áo để mặc, biết ơn người công nhân làm đường đã cho chúng ta có con đường để đi…
Thì chúng ta có thể thực hành hạnh biết ơn bằng cách :
Đó là khi đi đường cần biết giữ gìn đừng nên phá đường, lúc có nhiều tiền, chúng ta có thể trích ra để giúp đỡ những người nghèo, giúp đỡ những người công nhân ở trọ, khi tu hành có được nhiều công đức, chúng ta hồi hướng hết cho tất cả chúng sinh, đây cũng là một cách báo đáp ơn nghĩa rất là tốt.
Còn với chúng ta là người tu hành, muốn thể hiện sự biết ơn đối với Chư Phật, Chư Tổ,…
thì có thể thực hiện bằng cách :
Đó là phải biết quý trọng, bảo vệ kinh điển, bảo vệ chùa, bảo vệ Chư Tăng, thường xuyên cúng dường phụng sự, luôn siêng năng tinh tấn trong việc tu tập và truyền bá đúng chánh pháp ( điều đơn giản nhất đó chính là giúp đỡ, hướng dẫn những người bạn, những người thân trong gia đình mình, những người quen…để họ biết cách tu tập Phật Pháp )….
Sự biết ơn, nếu được thể hiện bằng hành động cụ thể như thế, đây là một sự biết ơn đúng đắn và thiết thực nhất.
Thể hiện sự biết ơn cụ thể như thế sẽ giúp nhanh chóng trả được những ân nghĩa mà chúng ta đã từng thọ nhận trong vô lượng kiếp qua…
Khi trả hết thì cuộc đời của chúng ta đi sẽ hết sức là thảnh thơi nhẹ nhàng và an lạc, giống như người đi đường mà trên người không có vác một khối nặng nào cả, thì đi sẽ hết sức nhẹ nhõm thong dong,….
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật