Bảy đức hạnh của người tu sĩ tại gia

1. Nếu sống với đức hạnh thứ nhất: “Thích giản dị, không thích sống ruờm rà, cầu kỳ
Đó là một lối sống đơn giản, không hao tốn tiền bạc, không ruờm rà, ít muốn biết đủ. Đức hạnh rất phù hợp với người tu sĩ Phật giáo.
2. Nếu sống với đức hạnh thứ hai: “Ưa thích yên lặng, không thích nói nhiều”.
Đó là một lối sống trầm lặng, sống độc cư, sống một mình. Đức hạnh này rất phù hợp với con đường tu tập giải thoát của Phật giáo.
3. Nếu sống với đức hạnh thứ ba: “Ít ngủ nghỉ, không ham ngủ”.
Đó là lối sống của người thông minh, sáng suốt, minh mẫn, tỉnh giác. Những người có lối sống như vậy là lối sống của người tu sĩ Phật giáo.
4. Nếu sống với đức hạnh thứ tư: “Không kết bè, kết bạn, không nói những điều vô ích”.
Đó là lối sống độc cư phòng hộ sáu căn, lối sống của những bậc chân tu, của những người thoát tục, của những người xuất thế gian.
5. Nếu sống với đức hạnh thứ năm: “Không tự khoe khoang trong khi mình thiếu đức”.
Đó là lối sống khiêm tốn của những bậc Hiền Thánh, người thế gian không thể làm được. Người thế gian hễ làm được những gì thì khoe khoang không hết lời.
6. Nếu sống với đức hạnh thứ sáu: “Không kết bạn với những người xấu ác”.
Người xưa thường nói: “Chọn bạn mà chơi”. Đúng vậy, gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Chơi với những người bạn xấu ác thì sẽ ảnh hưởng xấu và tai tiếng xấu. Đây là một đức hạnh rất cần thiết cho sự giao tiếp với mọi người, trong cuộc sống chung đụng trong gia đình và xã hội.
7. Nếu sống với đức hạnh thứ bảy: “Thích ở một mình nơi rừng núi thanh vắng”.
Đây là đức hạnh của những bậc tu hành chân chính sống nơi rừng núi thanh vắng. Bởi tu hành nơi rừng núi thanh vắng thì mới xả tâm ly dục ly ác pháp trọn vẹn.
Hãy thường niệm NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *