Ta có thể chưa hiểu hết về con người cũng như đạo lí của Đức Phật nhưng căn bản nhất là phải có tình cảm tôn kính Phật. Tình cảm này mang lại cho ta 2 lợi ích rất lớn.
Thứ nhất, nó giúp ta có công đức dày, đây là công đức nền tảng, bậc nhất, mở đường cho mọi công đức khác.
Thứ hai, nó có giá trị gìn giữ đạo Phật được tồn tại lâu dài, bền vững. Bất kì tôn giáo nào, muốn tồn tại thì đệ tử phải tôn kính bậc đạo sư của mình. Lòng tôn kính càng cao thì tôn giáo càng phát triển. Cho nên, nếu tất cả đệ tử Phật đều có tình cảm tôn kính Phật tuyệt đối thì Phật pháp mới trường tồn.
Chính vì điểm này mà những kẻ có dã tâm phá hoại Phật pháp luôn tìm cách làm sao cho người đệ tử Phật mất dần lòng tôn kính Phật.
Chúng có thể giải thích lệch lạc về đạo lý khiến mọi người hiểu sai về Đức Phật, hoặc chúng dùng hình Phật trang trí bừa bãi ở những nơi thấp kém nhằm tầm thường hóa hình ảnh của Ngài. Vì hai lí do trên mà khi đã nguyện tu hành, đi theo con đường giác ngộ Đức Phật chỉ dạy thì công đức đầu tiên ta phải thiết lập là tình cảm yêu kính đối với Ngài. Trong cái quý có cái yêu, trong cái yêu có cái kính.
Ta yêu Phật như người con yêu cha mẹ, kính Phật như người đệ tử dâng trọn tấm lòng với bậc Thánh cao tột. Tình cảm này không diễn tả bằng lời được, cũng không bắt buộc. Chỉ người có đạo đức, có trí tuệ mới thiết lập được niềm tôn kính Phật trong lòng mình.
Để khởi lên được niềm tôn kính ấy, trước tiên ta phải hiểu Phật. Hiểu được trái tim Đức Phật vô lượng, từ bi, yêu thương trải khắp Pháp giới thì ta càng yêu kính Ngài. Tiếp đến, khi thâm nhập được vào đạo lí tu hành, thực hành từng chút một cho tới lúc bắt đầu có kết quả thì kết quả đến đâu, lòng tôn kính Phật của ta dâng lên tới đó.
Ngày nào đó, khi ta nhiếp tâm được trong thiền định, đạt được cảnh giới vi diệu của chánh niệm, tâm tỉnh sáng, an lạc thì lòng tôn kính của ta với Phật bắt đầu đạt được trạng thái tuyệt đối. Trạng thái thiền định này chỉ là kết quả nhỏ ban đầu nhưng đủ để cho ta có niềm tin tuyệt đối rằng con đường mình đi sẽ đưa đến bờ giác ngộ cao siêu. Lòng tôn kính Phật lúc đó cũng đạt giới hạn tuyệt đối luôn.
Người đạt được lòng tôn kính Phật tuyệt đôi chắc chắn phải chứng quả A La Hán. Giờ ta chưa đạt được điều này nhưng mai sau sẽ có. Lúc đó, ta nhận được hai loại quả báo. Một là được những vinh quang thế gian, hai là chứng quả giải thoát.
Người nào thường lễ và tán thán Phật, làm các công đức về Phật pháp nhưng chưa phát nguyện tu hành để đắc đạo thì đạt được quả báo thứ nhất. Người siêng năng lễ, tán thán, thừa sự Phật, làm các công đức về Phật pháp chuyên sâu với lời phát nguyện đắc được Thánh quả giải thoát thì sẽ chứng quả báo thứ hai.
Vào thời Đức Phật, chúng sinh nào đã từng một lần được gặp Phật thì lòng họ yêu kính Ngài rất tự nhiên, giống như cây cỏ đón nhận ánh nắng mặt trời. Chúng ta có cái thiệt thòi rất lớn là không được gặp Phật, chỉ thấy Ngài qua hình tượng, nghe qua kinh và những buổi giảng Pháp.